Trong
quá
trình
thực
hành
quyền
công
tố
và
kiểm
sát
điều
tra,
xét
xử
đối
với
một
số
vụ
án
hình
sự
đối
với
bị
can,
bị
cáo
(người
phạm
tội)
liên
quan
đến
trường
hợp
người
phạm
tội
bị
mắc
bệnh
hiểm
nghèo
còn
có
nhiều
bất
cập,
gây
khó
khăn,
vướng
mắc
trong
quá
trình
áp
dụng
pháp
luật,
nhất
là
trong
việc
áp
dụng
điểm
b
khoản
2
Điều
29
Bộ
luật
Hình
sự
2015
(sửa
đổi,
bổ
sung
2017)
“…khi
tiến
hành
điều
tra,
truy
tố,
xét
xử,
người
phạm
tội
mắc
bệnh
hiểm
nghèo
dẫn
dến
không
còn
khả
năng
gây
nguy
hiểm
cho
xã
hội
nữa”
thì
có
thể
được
miễn
trách
nhiệm
hình
sự.
Bệnh
hiểm
nghèo
có
được
hiểu
khái
quát
là
người
bị
mắc
bệnh
nguy
hiểm
đến
tính
mạng,
khó
có
phương
thức
chữa
trị
hoặc
không
chữa
trị
được
như:
Ung
thu
giai
đoạn
cuối,
AIDS…
Hiện
nay,
trong
hệ
thống
pháp
luật
của
nước
ta,
chưa
có
văn
bản
quy
định
thống
nhất
về
bệnh
hiểm
nghèo,
danh
mục
bệnh
hiểm
nghèo.
Các
quy
định
về
bệnh
hiểm
nghèo
được
quy
định,
hướng
dẫn
ở
nhiều
văn
bản
khác
nhau
như:
Nghị
định
số
76/2003/NĐ-CP
ngày
27/6/2003
của
Chính
phủ
quy
định
và
hướng
dẫn
cụ
thể
việc
áp
dụng
biện
pháp
đưa
vào
cơ
sở
giáo
dục
thì
người
mắc
bệnh
hiểm
nghèo
là
người
đang
bị
mắc
một
trong
những
bệnh
nguy
hiểm
đến
tính
mạng,
như:
Ung
thư,
bại
liệt,
xơ
gan
cổ
trướng,
phong
hủi,
lao
nặng,
nhiễm
HIV
đã
chuyển
sang
giai
đoạn
AIDS
và
những
bệnh
khác
theo
quy
định
của
Bộ
Y
tế
coi
là
bệnh
hiểm
nghèo.
Thông
tư
số
26/2014/TT-BQP
ngày
20/5/2014
của
Bộ
trưởng
Bộ
Quốc
phòng
quy
định
danh
mục
bệnh
hiểm
nghèo,
danh
mục
bệnh
cần
chữa
trị
dài
ngày
để
thực
hiện
chế
độ,
chính
sách
trong
quân
đội
có
quy
định
09
loại
bệnh
nguy
hiểm,
gồm:
Các
bệnh
ung
thư,
các
bệnh
hệ
thần
kinh;
các
bệnh
về
gan;
các
bệnh
hệ
tiết
niệu;
các
bệnh
chuyển
hóa;
các
bệnh
hệ
hô
hấp;
các
bệnh
hệ
tuần
hoàn;
các
bệnh
hệ
cơ,
xương,
khớp;
hội
chứng
suy
giảm
miễn
dịch.
Phụ
lục
IV
Danh
mục
bệnh
hiểm
nghèo
ban
hành
kèm
Theo
Nghị
định
134/2016/NĐ-CP
ngày
01/9/2016
của
Chính
phủ
Quy
định
chi
tiết
một
số
điều
và
biện
pháp
thi
hành
Luật
thuế
xuất
khẩu,
thuế
nhập
khẩu
quy
định
về
miễn
thuế
đối
với
người
bị
mắc
bệnh
hiểm
nghèo
thuộc
danh
mục
tại
phụ
lục
IV
của
Nghị
định.
Theo
nội
dung
quy
định
tại
phụ
lục
IV,
đã
liệt
kê
nhiều
loại
bệnh
là
bệnh
hiểm
nghèo
mà
các
văn
bản
quy
phạm
pháp
luật
khác
không
liệt
kê
hoặc
quy
định
là
bệnh
hiểm
nghèo
như:
Bệnh
đột
quỵ,
bệnh
hôn
mê
sâu,
Bệnh
Alzheimer
hay
sa
sút
trí
tuệ,
liệt
hai
chi,
mù
hai
mắt…
Nghị
quyết
số
02/2018/NQ-HĐTP
ngày
15/5/2018
của
Hội
đồng
thẩm
phán
Tòa
án
nhân
dân
tối
cao
hướng
dẫn
áp
dụng
điều
65
Bộ
luật
Hình
sự
về
án
treo
quy
định
mắc
bệnh
hiểm
nghèo
là
trường
hợp
mà
bệnh
viện
cấp
tỉnh,
bệnh
viện
quân
đội
cấp
quân
khu
trở
lên
có
kết
luận
là
đang
bị
bệnh
nguy
hiểm
đến
tính
mạng,
khó
có
phương
thức
chữa
trị,
như:
Ung
thư
giai
đoạn
cuối,
xơ
gan
cổ
trướng,
lao
nặng
độ
4
kháng
thuốc,
bại
liệt,
suy
tim
độ
3,
suy
thận
độ
4
trở
lên;
HIV
giai
đoạn
AIDS
đang
có
các
nhiễm
trùng
cơ
hội
không
có
khả
năng
tự
chăm
sóc
bản
thân
và
có
nguy
cơ
tử
vong
cao.
Khoản
4
điều
3,
Nghị
định
140/2021/NĐ-CP
ngày
31/12/2021
của
Chính
phủ
quy
định
chế
độ
áp
dụng
biện
pháp
xử
lý
hành
chính
đưa
vào
trường
giáo
dưỡng
và
cơ
sở
giáo
dục
bắt
buộc
quy
định
Người
mắc
bệnh
hiểm
nghèo
là
người
đang
bị
mắc
một
trong
những
bệnh
nguy
hiểm
đến
tính
mạng
như:
Ung
thư
giai
đoạn
cuối,
bại
liệt,
phong
hủi,
lao
đã
kháng
thuốc,
xơ
gan
cổ
trướng,
suy
tim
độ
III
trở
lên,
suy
thận
độ
IV
trở
lên,
nhiễm
HIV
đã
chuyển
giai
đoạn
AIDS
hoặc
bệnh
khác
có
văn
bản
xác
nhận
của
cơ
sở
khám
bệnh,
chữa
bệnh
từ
tuyến
huyện
trở
lên
xác
nhận
là
bệnh
hiểm
nghèo
theo
quy
định
của
Bộ
Y
tế.
Hiện
nay,
trong
đời
sống
xã
hội
xuất
hiện
nhiều
loại
bệnh
nguy
hiểm
đến
tính
mạng
mà
người
phạm
tội
bị
bệnh,
dẫn
đến
việc
giải
quyết
vụ
án
còn
gặp
nhiều
khó
khăn,
ví
dụ
như:
-
Vụ
thứ
nhất:
Khoảng
21
giờ
ngày
07/5/2023,
Hoàng
Thị
Nh
điều
khiển
xe
mô
tô
biển
số
22FA-024.35
chở
Nông
Văn
Tr
đi
theo
hướng
Tuyên
Quang,
Chiêm
Hóa.
Khi
đi
đến
Km
245+590,
Quốc
lộ
3B,
thuộc
thôn
Tụ,
xã
Phúc
Thịnh,
huyện
Chiêm
Hoá
do
không
làm
chủ
tốc
độ
và
sử
dụng
rượu
bia
khi
tham
gia
giao
thông
nên
xe
mô
tô
do
Nhung
điều
khiển
đã
đi
lấn
sang
bên
phần
đường
của
xe
đi
ngược
chiều
va
chạm
với
xe
ô
tô
bán
tải
biển
số
88H-9603
do
Nguyễn
Thị
O
điều
khiển.
Hậu
quả,
Nông
Văn
Tr
chết
trên
đường
đi
cấp
cứu,
Hoàng
Thị
Nh
bị
chấn
thương
sọ
não.
Quá
trình
giải
quyết
vụ
việc,
Cơ
quan
điều
tra
đã
tiến
hành
khởi
tố
vụ
án,
bị
can
đối
với
Hoàng
Thị
Nh
về
tội
Vi
phạm
quy
định
về
tham
gia
giao
thông
đường
bộ
theo
quy
định
tại
khoản
2
Điều
260
Bộ
luật
Hình
sự.
Quá
trình
điều
tra,
bị
can
Nh
bị
hôn
mê
sâu
do
chấn
thương
sọ
não,
không
có
khả
năng
hồi
phục.
Kết
luận
giám
định
tổn
thương
cơ
thể
trên
người
sống
Hoàng
Thị
Nh
bị
tổn
hại
93%
sức
khỏe.
-
Vụ
thứ
hai:
Khoảng
07
giờ
ngày
23/4/2023,
Ma
Đình
M
đã
có
hành
vi
trộm
cắp
11.960.000
đồng
được
để
trong
hòm
công
đức
của
Đền
Bản
Ba
do
Ban
quản
lý
Đền
Bản
Ba
làm
đại
diện
chủ
sở
hữu.
Quá
trình
chuẩn
bị
xét
xử,
bị
can
Ma
Đình
M
bị
đột
quỵ,
không
có
khả
năng
hồi
phục
được
gia
đình
đưa
đến
cơ
sở
y
tế
để
cấp
cứu,
điều
trị.
Thông
qua
02
ví
dụ
nêu
trên
thấy
người
phạm
tội
đều
bị
bệnh
nặng,
một
người
bị
hôn
mê
sâu,
một
người
bị
đột
quỵ
và
đều
không
có
khả
năng
hồi
phục
sức
khỏe.
Đối
chiếu
với
các
quy
định
của
pháp
luật
hiện
nay
như
đã
nêu
trên
thì
người
mắc
bệnh
đột
quỵ,
hôn
mê
sâu
được
quy
định
tại
Phụ
lục
IV
-
Danh
mục
bệnh
hiểm
nghèo
ban
hành
kèm
Theo
Nghị
định
134/2016/NĐ-CP
ngày
01/9/2016
của
Chính
phủ
Quy
định
chi
tiết
một
số
điều
và
biện
pháp
thi
hành
Luật
thuế
xuất
khẩu,
thuế
nhập
khẩu
quy
định
về
miễn
thuế
đối
với
người
bị
mắc
bệnh
hiểm
nghèo
thuộc
danh
mục
tại
phụ
lục
IV
của
Nghị
định.
Các
văn
bản
khác
chưa
liệt
kê
hoặc
không
quy
định
người
bị
mắc
các
bệnh
này
thuộc
bệnh
hiểm
nghèo.
Vì
vậy
quá
trình
giải
quyết
vụ
án,
cơ
quan
tiến
hành
tố
tụng
có
thể
vận
dụng
quy
định
Phụ
lục
IV
-
Danh
mục
bệnh
hiểm
nghèo
ban
hành
kèm
Theo
Nghị
định
134/2016/NĐ-CP
ngày
01/9/2016
của
Chính
phủ
được
không?
Hiện
nay
còn
có
nhiều
quan
điểm
về
áp
dụng
quy
định
nêu
trên:
-
Quan
điểm
thứ
nhất
cho
rằng
quy
định
về
bệnh
hiểm
nghèo
tại
Phụ
lục
IV
ban
hành
kèm
theo
Nghị
định
134/2016/NĐ-CP
ngày
01/9/2016
của
Chính
phủ
chỉ
áp
dụng
trong
lĩnh
vực
thi
hành
Luật
thuế
xuất
khẩu,
thuế
nhập
khẩu
nên
không
thể
áp
dụng
trong
lĩnh
vực
tố
tụng
hình
sự.
-
Quan
điểm
thứ
hai
cho
rằng
quá
trình
giải
quyết
vụ
án,
nếu
người
phạm
tội
mắc
các
loại
bệnh
như
đột
quỵ,
hôn
mê
sâu…thì
các
cơ
quan
tiến
hành
tố
tụng
có
thể
vận
dụng
Phụ
lục
IV
ban
hành
kèm
theo
Nghị
định
134/2016/NĐ-CP
ngày
01/9/2016
của
Chính
phủ
để
giải
quyết
vụ
án
vì
đây
là
văn
bản
quy
phạm
pháp
luật.
Theo
quy
điểm
của
cá
nhân
tôi
trong
quá
trình
giải
quyết
vụ
án,
nếu
người
phạm
tội
mắc
các
loại
bệnh
như
đột
quỵ,
hôn
mê
sâu
không…thì
các
cơ
quan
tiến
hành
tố
tụng
có
thể
vận
dụng
Phụ
lục
IV
ban
hành
kèm
theo
Nghị
định
134/2016/NĐ-CP
ngày
01/9/2016
của
Chính
phủ
để
giải
quyết
vụ
án
vì
mặc
dù
Nghị
định
134/2016/NĐ-CP
ngày
01/9/2016
của
Chính
phủ
quy
định
danh
mục
các
bệnh
hiểm
nghèo
trong
lĩnh
vực
thi
hành
Luật
thuế
xuất
khẩu,
thuế
nhập
khẩu,
tuy
nhiên
Nghị
định
134/2016/NĐ-CP
ngày
01/9/2016
của
Chính
phủ
là
văn
bản
pháp
lý
do
cơ
quan
có
thẩm
quyền
ban
hành.
Mặt
khác,
các
loại
bệnh
mà
văn
bản
này
quy
định
là
bệnh
hiểm
nghèo
cũng
phù
hợp
với
khái
niệm
về
bệnh
hiểm
nghèo
mà
các
văn
bản
quy
phạm
pháp
luật
khác
như
đã
nêu
trên
quy
định
“người
bị
mắc
bệnh
nguy
hiểm
đến
tính
mạng,
khó
có
phương
thức
chữa
trị
hoặc
không
chữa
trị
được”.
Để
áp
dụng
thống
nhất
các
quy
định
của
pháp
luật
về
bệnh
hiểm
nghèo,
cá
nhân
tôi
đề
xuất
liên
ngành
Tố
tụng
trung
ương
cần
phối
hợp
với
Bộ
Y
tế
ban
hành
quy
định,
danh
mục
các
bệnh
hiểm
nghèo
để
các
cơ
quan
tiến
hành
tố
tụng
áp
dụng
trong
quá
trình
giải
quyết
vụ
án
được
chính
xác,
đảm
bảo
theo
quy
định
của
pháp
luật.
Phạm
Anh
Tuấn
-
VKSND
huyện
Chiêm
Hóa